Tổ Quốc Trước Nạn Bành Trướng Đại Hán
Thượng tọa Thích Viên Định
Trách nhiệm của chính quyền
là phải bảo vệ toàn vẹn lănh
thổ cho tổ quốc và bảo đảm
an ninh cho người dân. Đó là
một trách nhiệm rất nặng nề
nên người lănh đạo chính
quyền phải luôn thận trọng,
lưu tâm và đặt lên hàng đầu.
Một nhận định sai lầm của
vua, của người lănh đạo, nhẹ
th́ mất chức, mất quyền,
nặng th́ mất cả giang sơn,
dân tộc. Người xưa thường
nói, “Hoạ tùng khẩu xuất,
bệnh tùng khẩu nhập”.
Bệnh do miệng ăn nhiều mà
vào, hoạ cũng do lời nói
không cẩn thận nơi miệng mà
ra. Đó là lời răn cho người
b́́nh thường. C̣n, “Quân
bất hư ngôn” là lời răn
cho vua, cho người lănh đạo.
Làm vua, làm lănh đạo một
nước, không được nói đùa,
không được hứa dối để lấy
ḷng. Người nắm giữ vận mệnh
quốc gia cần phải cẩn thận
đề pḥng từng lời nói, từng
việc làm trong sự hứa hẹn,
kết giao. Nếu không, rất dễ
mắc sai lầm, lâm vào thế kẹt,
làm cho đất nước và dân tộc
gặp nhiều tai hoạ không
lường.
Hăy xem, toàn bộ khối Cộng
sản Đông Âu và Liên Xô đồng
loạt tan ră, điều đó chứng
minh rằng, chủ thuyết Mác-Lê,
vô sản, vô thần, vô gia
đ́́nh, vô tổ quốc là một chủ
thuyết sai lầm và không
tưởng. Chủ thuyết Mác-Lênin
đă gây tai hoạ và làm chết
cả trăm triệu người trên thế
giới. Chủ thuyết này chỉ
c̣̣n được sử dụng như một
công cụ để xâm lăng của các
nước Cộng sản đàn anh và các
Nhà cầm quyền độc tài toàn
trị.
Năm 2006, Hội đồng châu Âu
đă ra Nghị Quyết 1481, tuyên
bố rằng, Chủ nghĩa cộng sản
và chủ nghĩa xă hội hiện
thực do các đảng CS ở Đông
âu và Liên Xô chủ trương từ
1945 đến 1991 là phi
nhân tính, là
thảm hoạ dân tộc
và tội ác chống nhân
loại.
V́ theo chủ thuyết sai lầm
nên các nước Liên Xô và Đông
Âu tự tan ră. Các nước Cộng
sản c̣̣n sót lại, tuy vẫn
c̣̣n h́́nh thức Xă Hội Chủ
Nghĩa, nhưng không c̣̣n theo
đường lối vô sản nữa mà quay
lưng lại, gây chiến tranh để
tranh giành lănh thổ và
quyền lợi của nhau. Biên
giới các nước XHCN “anh em”,
nay đă trở thành chiến
trường. Năm 1979 ở biên giới
Bắc Việt và năm 1988 ở quần
đảo Trường Sa của Việt Nam …
đă xảy ra những cuộc giao
tranh đẫm máu giữa Trung
cộng và Việt Nam. Gần 100
ngàn binh lính của cả hai
bên đă bị giết hại trong
những trận chiến ác liệt này.
Đối xử với nhau tàn tệ, hận
thù như vậy, nhưng Nhà cầm
quyền Việt Nam, dưới sự chỉ
đạo của Đảng Cộng sản, vẫn
tiếp tục cam kết, hứa hẹn,
dựa vào đàn anh Trung Cộng,
tôn thờ chủ thuyết Mác-Lênin
“vô tổ quốc” để bảo vệ Đảng
mà cũng là bảo vệ quyền lợi
phe nhóm riêng tư. V́ vậy,
khi Trung cộng lấn chiếm
biên giới, biển đảo của nước
ta, Nhà cầm quyền cộng sản
Việt Nam đă không dám lên
tiếng phản đối một cách mạnh
mẽ. Năm 1974, khi Trung cộng
đánh chiếm Hoàng sa, Cộng
sản Bắc Việt đă cho rằng,
“Việt Nam hay Trung quốc,
đều là Xă Hội Chủ Nghĩa anh
em, nên ai kiểm soát Hoàng
sa cũng được” như hai
câu thơ của Tố Hữu: “Bên
đây biên giới là nhà, bên
kia biên giới cũng là anh em”
Năm 1979, Trung cộng lại
đánh chiếm biên giới Bắc
Việt, rồi năm 1988, tiếp tục
đánh chiếm quần đảo Trường
Sa tận phía Nam tổ quốc, vậy
mà Nhà cầm quyền cộng sản
Việt Nam, h́́nh như đă quên,
hàng năm không thấy nhắc nhở
hay tổ chức kỷ niệm, tuyên
dương những chiến sĩ đă anh
dũng hy sinh trong những
trận chiến vệ quốc vĩ đại
này.
Đă căi nhau, đánh nhau, cướp
đất, cướp biển của nhau như
vậy th́ c̣n gọi là đồng
chí”, c̣n gọi là
“anh em”. V́ vậy, theo
nhận định của Giáo Hội Phật
Giáo Việt Nam Thống Nhất th́,
mối liên hệ 16 chữ Vàng:
“Láng giềng hữu nghị, hợp
tác toàn diện, ổn định lâu
dài, hướng tới tương lai”
và 4 Tốt: “Láng giềng
tốt, bạn bè tốt, đồng chí
tốt, đối tác tốt” giữa
2 đảng Cộng sản Việt-Trung
chỉ là những
gông cùm, xiềng xích đối với
toàn thể dân tộc Việt Nam”
(trích Thông Bạch Tổng
kết Phật sự năm 2009 của Hội
Đồng Lưỡng Viện GHPGVNTN)
Thế nhưng Nhà cầm quyền Việt
Nam, dưới sự lănh đạo của
đảng Cộng sản, theo chủ
thuyết Mác-Lê, “vô tổ quốc”,
đă hứa hẹn, cam kết, những
điều bí mật với đàn anh Cộng
sản Trung quốc, nên nay lâm
vào thế kẹt, không thể c̣n
làm ǵ được nữa. V́ vậy, Nhà
cầm quyền Cộng sản chỉ c̣̣n
cách nói qua loa, làm lấy lệ,
để giảm áp lực việc chống
xâm lăng, bảo vệ tổ quốc của
nhân dân Việt Nam mà thôi.
Gần đây đă xảy ra những
chuyện khó tin, nhưng lại có
thật. Công an Việt Nam đă
làm chuyện trái ngược, đă ra
mặt ngăn cấm, đe doạ sinh
viên, học sinh và nhân dân
Việt Nam đi biểu t́nh chống
Trung Cộng xâm lăng. Nhiều
người c̣̣n bị bỏ tù v́ cái
tội biểu t́nh chống ngoại
xâm, bảo vệ tổ quốc. Hơn 4
ngàn năm mới có chuyện ngược
đời khó tin này.
Thực trạng đất nước Việt Nam
đang bị xâm lăng đă rất rơ
ràng: “Trung quốc đă xâm
lăng Việt Nam toàn diện và
khắp nơi, từ lănh thổ phía
Bắc, sang Tây nguyên, xuống
các hải đảo Hoàng sa, Trường
sa ở biển Đông; từ tư tưởng,
văn hoá, chính trị, đến kinh
tế. Hoạ mất nước đang đến
từng ngày, từng giờ” (Trích
lời Thông Bạch của GHPGVNTN
kêu gọi ủng hộ việc
“không dùng hàng Trung Quốc”
của Đại Lăo Ḥa Thượng Thích
Quảng Độ). Cứ xem biên giới
Việt Nam th́ rơ. Dân Tàu tự
do ra vào, coi Việt Nam như
một tỉnh của Tàu. Các nhà
kinh doanh Trung cộng, nay
trúng thầu nơi này, mai
trúng thầu nơi khác. Các khu
công nghiệp, hăng xưởng của
Trung Cộng tiếp tục mọc lên
như nấm trên khắp toàn quốc.
Nguy nhất là Trung cộng âm
mưu khai thác Bau-xit ở Tây
nguyên, nơi địa thế huyết
mạch, là xương sống của Việt
Nam và nóc nhà của Đông
Dương. Mới đây lại nghe tin
đă có hơn mười (10) tỉnh cho
Tàu thuê đất đầu nguồn lâu
đến 50 năm! Sau 50 năm nữa,
các công nhân Tàu đă có cháu
nội cháu ngoại đầy nhà,
không biết làm cách nào để
giải quyết vấn đề nan giải,
tế nhị, dây mơ rễ má này
được? Vậy là sẽ có thêm
những khu vực, lănh thổ dành
riêng cho người Tàu, giống
như khu Chợ Lớn!
Đảo Hoàng sa đă mất hoàn
toàn, Trường sa cũng mất gần
hết. Tàu “lạ” của Trung Cộng
ra vào hải phận Việt Nam như
cơm bữa, lại c̣̣n ngang
nhiên ra lệnh cấm đánh cá,
bắt ép, cướp bóc tài sản,
ghe thuyền, bắt giam cả ngư
dân Việt Nam để đ̣i tiền
chuộc, ngay cả khi ngư dân
vào đảo Hoàng sa của Việt
Nam để tránh băo. Những hành
động đàn áp, đoạ đày người
dân như thời 1000 năm Bắc
thuộc đang xảy ra trên tổ
quốc Việt Nam. Những lúc như
vậy, lại không có bất cứ
bóng dáng nào của Hải quân
Việt Nam, để bảo vệ ngư dân
ḿnh, hoặc ngăn chặn tàu
thuyền Trung Cộng. Nhà cầm
quyền Việt Nam lại c̣̣n bảo
ngư dân phải tự trang bị vũ
khí để tự vệ? Quân đội không
bảo vệ tổ quốc, không bảo vệ
người dân, th́ nuôi quân đội
để làm ǵ?
Nguy hơn nữa, kẻ xâm lăng
lại ở ngay sát cạnh ḿnh và
theo chủ nghĩa “vô tổ quốc”
của Mác Lênin. Trong khi
trong nước cũng có một đảng
“Vô Tổ quốc” Mác-Lênin, đă
và đang bắt tay, liên kết
“đảng với đảng, đồng chí với
đồng chí” với kẻ xâm lăng.
Hoạ mất nước đă rất rơ ràng.
Tổ quốc Việt Nam ta, với hơn
4 ngàn năm lập quốc, chưa
bao giờ mất một tấc đất, tại
sao bây giờ, chỉ có vài chục
năm, lại mất đất, mất đảo,
mất biển nhanh đến như vậy?
Trung Cộng đă không đưa ra
được lư do nào để chứng minh
các hải đảo Hoàng Sa, Trường
sa là của Trung quốc. Cũng
không có trận chiến nào,
quân Việt Nam đă xâm chiếm
các hải đảo của Trung hoa.
Nhưng Trung Cộng lại chỉ vịn
vào cái
Công Hàm bán nước
của Thủ tướng Bắc Việt, Phạm
Văn Đồng, kư năm 1958, để
chứng minh chủ quyền của họ
trên các hải đảo của Việt
Nam mà thôi. Nên có lần phát
ngôn viên Việt Nam nói rằng,
Hoàng sa, Trường sa là của
Việt Nam, th́ phát ngôn viên
Trung Cộng, ông Tần Cương,
đă trả lời rằng: “Chúng
tôi nhận thấy các tuyên bố
khác nhau của Việt Nam trong
các thời điểm lịch sử khác
nhau”. Không thấy phát
ngôn nhân Việt Nam bác bỏ
câu nói ấy như thế nào.
Nhưng Công Hàm của Phạm Văn
Đồng kư, năm 1958, th́ không
có giá trị trên mặt pháp lư,
v́ phần đất phía Nam vĩ
tuyến 17, thuộc quyền sở hữu
của chính quyền Việt Nam
Cộng Hoà nên Nhà cầm quyền
Miền Bắc, dưới sự lănh đạo
của Đảng Cộng sản Việt Nam,
không đại diện cho toàn dân
Việt Nam. Nhưng hiện nay Nhà
cầm quyền Cộng sản Việt Nam
lại bị kẹt bởi, Nhà cầm
quyền Cộng sản Việt Nam theo
tín điều của chủ thuyết Mác,
“vô tổ quốc”, nên không dám
mạnh dạn đặt vấn đề “biên
giới, tổ quốc” với Trung
Cộng trên bàn tranh luận. Và
cái Công Hàm của Thủ Tướng
Phạm Văn Đồng kư năm 1958,
đă bán hải đảo Hoàng Sa,
Trường Sa cho Trung cộng rồi,
nên Nhà cầm quyền Việt Nam
thất lư, không dám dùng sức
mạnh hải quân để bảo vệ các
hải đảo và ngư dân Việt Nam.
Trong khi đó, thế lực bành
trướng Đại Hán th́ hàng ngàn
năm nay, vẫn giữ mộng xâm
lăng tổ quốc Việt Nam ta.
Người Dân quyết chống ngoại
xâm, nhưng Nhà cầm quyền
cộng sản lại e dè, gây ra
t́nh trạng trống đánh xuôi,
kèn thổi ngược. Cứ dùng dằng
như vậy, tổ quốc sẽ lâm nguy!
Muốn giải quyết vấn đề cấp
bách của đất nước hiện nay,
chỉ c̣n một cách, Đảng Cộng
sản Việt Nam hăy thức tỉnh,
sám hối, quay đầu, trao
quyền tự quyết cho nhân dân
để thoát khỏi thế kẹt, tiến
đến đoàn kết toàn dân, bảo
vệ tổ quốc. Không thể giao
phó vận mạng tổ quốc và 86
triệu sinh mạng người dân
Việt Nam cho đảng Cộng sản
được. Phải thay đổi chế độ
độc tài, độc đảng sang thể
chế đa nguyên, đa đảng. Khi
đă có tự do, dân chủ, nhân
quyền th́ toàn dân Việt Nam
sẽ đoàn kết cùng nhau đứng
ra giải quyết vấn đề sống
c̣n của tổ quốc hiện nay.