Thế Kỷ Này, Thế Kỷ Của Chúng Ta
Nguyễn Mỹ Linh
Có lẽ ḿnh phải nh́n nhận một sự thật, rất phũ phàng, người dân
trong nước không hiểu nhiều về tội ác của cộng sản. Đa số người
dân trong nước rất mơ màng về những nhà dân chủ như linh mục
Nguyễn Văn Lư, chị Lê Thị Công Nhân, anh Nguyễn Văn Đài, chị
Trần Khải Thanh Thủy, chị Phạm Thanh Nghiên... Bởi lẽ, nếu đa
số người dân trong nước hiểu rơ, chế độ VC sẽ không sống yên ổn,
khi bắt giam vô cớ người. Chúng ta chưa từng thấy bất kỳ một
cuộc biểu t́nh nào đ̣i hỏi tự do cho những tù nhân lương tâm này.
Trong khi đó, bên Miến Điện, có nhiều cuộc xuống đường biểu t́nh
của người dân Miến đ̣i Nhà cầm quyền quân phiệt Miến Điện phải
phóng thích ngay nhà dân chủ Aung San Suu Kyi. Vậy, cần t́m hiểu
sự thật này, t́m hiểu lư do gây ra, để chúng ta có thể tập trung
sức mạnh đánh đánh gục chế độ cộng sản này.
Nh́n những sự việc xảy ra trong năm vừa qua, chúng ta thấy sự kiện chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết rất nỗi bật ở hải ngoại này. Một tên cầm quyền chẳng có kiến thức, ăn nói hàm hồ, phát ngôn bừa băi (http://mylinhng.multiply.com/journal/item/377). Ấy thế, hắn vẫn ung dung tự tại, vẫn tiếp tục phát ngôn bừa băi. Đối với các quốc gia dân chủ, những người như Triết, chắc chắn không thể tại chức. Triết không từ chức, quốc hội cũng kéo xuống. Nói cho ngay, nếu là những quốc gia dân chủ, phải có cuộc bầu cử tự do và công bằng. Nếu có cuộc bầu cử công bằng, lẽ dĩ nhiên, chẳng ai bầu cho Triết. Một trong những lư do cho việc tồn tại sự cầm quyền của Triết, là việc bưng bít thông tin. V́ trong nước, chẳng có bài viết nào dám đăng lên để chế nhạo việc phát ngôn bừa băi của Triết. Ở hải ngoại này, ai cũng biết Triết ngu, đần, phát ngôn bừa băi, nhưng trong nước, rất ít người biết, và v́ lư do đó, Triết vẫn tồn tại.
Bưng bít thông tin chính là một trong những lư do. Qúy vị
có thể tưởng tượng, đến giờ phút này, c̣n có người trong nước
hỏi những câu ngớ ngẩn như: nhóm 8406 là ǵ? chị Lê Thị Công
Nhân là ai? linh mục Lư là ai? Họ cũng chẳng từng biết ǵ đến
biến cố Thái Hà, Tam Ṭa, Đồng Chiêm... Và nếu những ai biết,
th́ biết một cách sai lệch, không trung thực, v́ bị đầu độc bởi
truyền thông trong nước. Hiện tại, có tổng cộng trên 700 cơ
sở tuyền thông, nhưng thật sự, tất cả đều phải đi theo chiều bên
phải, như Lê Doăn Hợp, bộ trưởng bộ Văn Hóa Thông Tin khẳng định.
Nghĩa là các cơ quan truyền thông này không được quyền có tư duy
độc lập. Không một kư gỉa, nhà báo nào được quyền viết lên
theo sự suy nghĩ của ḿnh, mà phải theo đơn đặt hàng của Đảng
Cộng Sản Việt Nam và Nhà nước CHXHCNVN. Ở hải ngoại này, mỗi
ngày có biết bao nhiêu bài viết tố cáo tội ác CS. Ngoài những
bài viết đó, có những bài viết từ trong nước, cũng gởi ra hải
ngoại, để nhờ hải ngoại, gởi ngược về trong nước. Rốt cuộc,
người dân hải ngoại, đa số đă từng là tị nạn cộng sản, chính là
những người có dịp đọc nhiều nhất, và hiểu rơ CS hơn hết. Riêng
những người dân trong nước, gần như mù tịt về tội ác cộng sản,
v́ khi gởi về, lại bị ngăn chận bằng tường lửa. Chỉ những ai
thật sự đấu tranh, t́m hiểu t́nh h́nh đất nước qua internet, qua
các đài phát thanh, qua emails, qua
Paltalk.com, mới hiểu rơ tội ác cộng sản, con số này rất ít,
c̣n phần đông, không hiểu nhiều về tội ác cộng sản. Nhiều người
suy nghĩ rất đơn giản, khi xưa quá đói khổ, phải ăn độn bo bo,
khoai, sắn, sống tạm qua ngày. Ngày hôm nay, tạm có đủ ăn, được
chút tự do buôn bán, là cảm thấy sung sướng lắm rồi. Chúng ta có
thể lấy thí dụ, nếu ngồi lâu trong một cầu tiêu, chúng ta sẽ
thấy bớt đi, hay không c̣n thấy sự hôi thúi của nó. Nhưng khi đi
ra khỏi, rồi trở lại, chúng ta sẽ ngửi thấy mùi hôi thúi của nó
ngay. Thế giới cộng sản cũng giống y như vậy, sống chung với nó,
ít ai hiểu tội ác của nó. Nhưng khi có dịp được đi ra hải ngoại,
nh́n thấy thế giới văn minh giàu có, nh́n thấy người dân sở tại
hưởng được đầy đủ quyền lợi về tự do, về nhân quyền, lúc ấy họ
mới nh́n thấy những bất công, những tội ác của ĐCSVN được phơi
bày hoặc đang gây ra đối với dân tộc Việt Nam.
Duy trùy nỗi sợ hăi cũng là một trong những lư do. Phải nói
chưa có thời đại nào đê hèn giống như chế độ CS, lúc nào cũng chực
chờ đe dọa, khủng bố người dân. Vừa rồi bọn chúng đă cho băng đảng
15 người đến thẳng căn nhà số 21 Ngơ 72 B, Thụy Khuê, Hà Nội của bác
sĩ Phạm Hồng Sơn, và anh PHS đủ khôn ngoan và can đảm đưa lên trên
mạng bức thư gởi cho báo chí và các cơ quan có trách nhiệm với 5 đề
nghị (http://mylinhng.multiply.com/journal/item/671/item/670/670).
Có thể thế giới không hiểu, chứ làm người Việt Nam, ai cũng thừa
hiểu, đây là việc làm ném-đá-dấu-tay của một Nhà nước lưu manh. Công
an có quyền hành rất lớn, chúng cấu kết với xă hội đen, làm những
chuyện bất nhân như đụng xe, đánh đập, cướp giật, kể cả ném phân (http://mylinhng.multiply.com/journal/item/671/item/7), đồ
dơ bẩn vào những nhà dân chủ, là những chuyện rất thông thường. Qúy
vị có thể vào trang blog này (http://mylinhng.multiply.com/journal/item/671/item/5)
với nhiều bằng chứng tố giác bọn công an và xă hội đen xem nhau như
thủ túc. Bất cứ những ai là nhà đấu tranh trong nước đều hiểu rơ
việc làm dơ bẩn này của bọn công an. Cụ Hoàng Minh Chính, tướng Trần
Độ, linh mục Nguyễn Ngọc Lan, anh Đỗ Nam Hải, chị Trần Khải Thanh
Thủy, chị Nguyễn Thu Trâm... đă từng là những nạn nhân của bọn xă
hội đen. Ngoài ra, chúng c̣n cho người đến chiêu dụ gia đ́nh của các
nhà dân chủ, để gây tâm lư sợ hăi chung, mà khuyên bảo cho nhau.
Ngay cả chúng chiêu dụ đến hàng xóm, để đấu tố những nhà dân chủ.
Thiệt ra, những hàng xóm này đều không ưa ǵ bọn công an cộng sản,
nhưng v́ trước họng súng, trước sự sợ hăi, phải chấp nhận tạm thời
làm việc cho chúng, đấu tố các nhà dân chủ.
Phải nói, vài chục
năm trước đây, bọn công an VC có thể thủ tiêu bất cứ ai chống đối
lại, một cách dễ dàng, nhưng ngày nay, việc đó rất khó được thực
hiện. Không phải bọn công an VC hiền lành ǵ, hay bản chất của chúng
thay đổi, nhưng bởi v́ họ đă gia nhập vào Tổ Chức Thương Mại Thế
Giới (WTO), c̣n làm thành viên không thường trực của Liên Hiệp Quốc
(United Nations), rồi c̣n làm chủ tịch Hiệp Hội Đông Nam Á
(ASEAN=Association of Southeast Asia Nations) năm 2010 này. Khi tham
gia những tổ chức quốc tế, Nhà nước CHXHCNVN bị ràng buộc ít nhiều
bởi những định chế của quốc tế. Trong đó có những nguyên tắc cơ bản
về tự do, về nhân quyền mà ít nhiều họ phải tôn trọng.
Chế độ CS c̣n tồn tại cũng v́ 2 lư do đưa ra ở trên, bưng bít và sợ hăi. Ngoài ra, chúng c̣n dựa vào sức mạnh của Tàu Cộng để có thể tiếp tục cầm quyền. Đă có qúa nhiều bằng chứng cho thấy bọn cầm quyền này đang giao toàn bộ đất nước cho Tàu Cộng để Việt Nam trở thành một tỉnh lẻ của Tàu. Nếu có thời giờ, qúy vị hăy vào đọc những tài liệu, những sự kiện trong nhiều bài viết sau đây như: Lính Tàu Xâm Nhập Sài G̣n (http://mylinhng.multiply.com/journal/item/671/item/401), Nước Đă Mất Vào Tay Tàu Rồi (http://mylinhng.multiply.com/journal/item/671/item/545), Núi Liền Núi, Sông Liền Sông (http://mylinhng.multiply.com/journal/item/671/item/558), Nước Đă Mất Bởi Lạ Rồi (http://mylinhng.multiply.com/journal/item/671/item/653), rồi sẽ hiểu t́nh trạng hiện tại của đất nước Việt Nam ḿnh đang trong ṿng lệ thuộc Tàu Cộng. Đây là một con dao 2 lưỡi, Tàu Cộng là chỗ dựa sống c̣n của chế độ VC, nhưng đồng lúc cũng là cửa tử của chúng. Thử hỏi c̣n nỗi nhục nhă nào hơn nỗi nhục mất nước? C̣n nỗi căm thù nào hơn căm thù mất nước? Có sức mạnh nào lớn hơn sức mạnh về truyền thống chống xâm lăng của dân tộc Việt Nam? V́ sự nhục nhă, v́ ḷng căm thù, đă đến lúc chúng ta phải vượt thắng nỗi sợ hăi, vai chung vai, bước cùng bước, tiến lên giật sập chế độ CS bạo tàn này. Hăy tin tưởng vào truyền thống kiêu hùng của dân tộc Việt Nam, lịch sử đă chứng minh trong suốt ngàn năm Bắc thuộc, đă đến lúc toàn dân trong và ngoài nước cùng đứng lên làm lịch sử. Khi đă bị mất nước, chúng ta bị mất tất cả, không c̣n ǵ để mất nữa, tại sao lại phải sợ hăi? Viết đến đây, những gịng nước mắt đă chải dài trên má của tác gỉa, Linh đă khóc thật sự, và đă bậc khóc thành tiếng. Tiếng nói ḿnh nhỏ bé qúa, không làm ǵ được trước những thống nạn của quê hương Việt Nam, chỉ biết mang tấm ḷng của ḿnh ra, viết lên, viết măi, viết măi cho đến khi gục sức, cho đến khi chế độ CS này phải sụp đổ.
Mỗi người Việt Nam, dù trong hay ngoài nước, đều có trách nhiệm đối với tổ quốc của ḿnh. Ai có đủ điều kiện tham gia đảng phái, tổ chức đấu tranh, hăy tham gia. C̣n không tham gia được, hăy tự đứng lên nhận lănh trách nhiệm của ḿnh đối với đất nước. Một người, làm công chuyện của một người, đó là thái độ của một kẻ sĩ trước hiện t́nh của đất nước. Hàng triệu người kẻ sĩ như thế chúng ta sẽ thấy được sức mạnh. Thấy thiên hạ xuống đường biểu t́nh chống chế độ, chống bất công, chúng ta cùng tham gia, tiếp sức. Phổ biến một bài viết hay cho bạn bè, cho người trong nước, thâu lượm những emails trong nước để gởi những tài liệu về. T́m cách để phá vỡ tường lửa của VC là những hành động thực tiễn đóng góp vào công cuộc đấu tranh chung. Bất cứ việc làm nào có lợi cho việc đấu tranh, hăy thực hiện. Qúy vị đừng bao giờ cho rằng những công việc làm ở trên là những việc nhỏ. Nên nhớ, nhiều lỗ nhỏ sẽ làm đắm tàu. Hăy làm trách nhiệm của cá nhân ḿnh. Linh đă từng ví, mỗi cá nhân đấu tranh là một giọt nước, rất mềm mại và mỏng manh, nhưng sẽ từ từ kết hợp nhau thành những con suối, con sông, chảy ra thành biển cả, lúc đó sóng thần (Tsunami) sẽ làm sụp đổ chế độ CS dễ dàng. Chị Lê Thị Công Nhân, sau khi ra tù, cũng có một khái niệm tương tự: "Tôi thấy rằng tôi không thành công, tôi chưa thành công. Tôi thấy rằng mọi thứ cũng thật sự là dở dang, nhưng mà là v́ tôi chỉ có thể làm (rất xúc động, như có nước mắt) cái phần của tôi, chớ tôi không thể nào làm được cái phần của 90 triệu người Việt Nam khác." Noi gương theo chị Lê Thị Công Nhân, chúng ta hăy cùng thực hiện phần của chúng ta đi, trách nhiệm của chúng ta đi, rồi sẽ thấy được cái sức mạnh của tập thể. Đó cũng là truyền thống Hội Nghị Diên Hồng của dân tộc Việt Nam xa xưa.
Trong phần kết luận này, tự nhiên Linh nhớ đến nhà văn Vơ Hoàng đi kháng chiến, anh sanh năm 1952, mất trên đường kháng chiến vào năm 1987, anh đă viết lên bản nhạc có tựa đề "Thế Kỷ Này Thế Kỷ Của Chúng Ta". Trong đó được ghi lại những câu ca rất hay như sau: "
1) Cách Mạng đường dài, người đi như con nước
miệt mài, đổ mồ hôi thành gịng. Loang theo bước chân vạch
những con đường làm nên chiến thắng, ta đi, ta đi, tay giang
tay, bên trời hừng say gíó nắng, bừng bừng cao, ngọn lửa
chói ḷa, thế kỷ này thế kỷ
của chúng ta.
2) Đất dậy t́nh người bàn chân ta đi tới vượt
trời, dựng lại bao cuộc đời, bao nhiêu tháng năm đau xót tủi
hờn giờ đây đă hết, ta đi, ta đi, tay bên tay ngang trời
ngày vui sẽ tới, nào cùng xây dựng lại nước nhà,
thế kỷ này thế kỷ của chúng
ta.
3) Nước tràn ḷng người, triệu dân ta vui sống một đời, người người mang nụ cười, trên đê trẻ thơ ca hát vang chào ngày vui đă tới, ta đi, ta đi, tay trong tay ôm trời Việt Nam yêu dấu, ḥa ḿnh trong loài người thái ḥa, thế kỷ này thế kỷ của chúng ta."
Mỗi người chúng ta hăy đứng lên làm lịch sử v́ chúng ta hiện diện trong thế kỷ này, đó là thế kỷ của chúng ta, v́ đó là trách nhiệm của mỗi chúng ta, không thể giao phó cho bất cứ ai được. Hăy cùng nhau tháo bỏ rào cản của sự bưng bít thông tin và cùng nhau vượt thắng nỗi sợ hăi. Hăy cùng nhau quyết tâm lật qua trang sử mới, trang sử của t́nh yêu, của sự đoàn kết, của sự phục hưng, của một nước Việt Nam không cộng sản.