Quảng Trị, An Lộc 35 năm sau
|
Cầu Hiền Lương năm 2010 |
Ngày 30 tháng 4 năm nay tṛn 35
năm Cuộc chiến Việt
Trong suốt cuộc chiến, nhiều nơi
tại miền nam Việt
Dịp này đánh dấu 35 năm kết thúc
cuộc chiến Việt
Trận chiến nổi tiếng
‘B́nh Long anh dũng, Kontum kiêu
hùng, Trị Thiên quyết chiến
quyết thắng là câu nói được
nhiều người, đặc biệt trong giới
quân nhân tại miền Nam Việt Nam,
truyền miệng kể từ thời điểm năm
1972 trở đi.
B́nh Long nổi tiếng qua chiến
trận An Lộc với bảy đợt tấn công
của bộ đội miền Bắc nhưng quân
đội miền nam cố thủ không để
thành phố An Lộc rơi vào tay bộ
đội miền bắc. Nay tại đó vẫn c̣n
mồ chôn tập thể của ba ngàn
người thiệt mạng trong chiến
trận đó.
Quảng Trị được nêu danh qua đợt
tái chiếm thành cổ Quảng Trị.
Vào ‘mùa hè đỏ lửa’ năm 1972,
cuộc chiến ác liệt giữa hai phía
nhằm giành quyền kiểm soát Thành
Cổ Quảng Trị là một biến cố gây
ra bao tổn thất cho quân đội cả
hai phía và dân chúng trên đường
‘chạy loạn’. Đoạn đường từ Quảng
Trị vào Huế được mệnh danh ‘đại
lộ kinh hoàng’.
Ngoài ra, đối với nhiều người
Việt Nam ở cả hai miền Bắc cũng
như Nam, địa danh Quảng Trị quá
quen thuộc v́ ở đó có ḍng Sông
Bến Hải với chiếc cầu Hiền Lương
nằm trên vĩ tuyến 17- ranh giới
chia đôi hai miền nam- bắc từ
năm 1954 cho đến năm 1975. Phía
miền
Và hẳn nhiên nơi nào chiến tranh
đi qua đều bị tàn phá bởi bom
đạn, chiến cụ. Tuy nhiên, khi
cuộc chiến kết thức, con người
trở về quê cũ ra sức cải tạo
những nơi hoang phế, đầy vết
tích chiến tranh đó trở thành
nơi ngụ cư và cố chữa lành vết
sẹo chiến tranh …
|
Cầu Hiền Lương năm 1961 |
Chính quyền tỉnh Quảng Trị lâu
nay cho khai thác tour du lịch
thăm khu phi quân sự ‘DMZ’ ngày
trước. Tỉnh này cũng nằm trên
tuyến di sản văn hóa miền Trung.
Hoạt động rà phá bom ḿn c̣n sót
lại sau cuộc chiến được chính
quyền địa phương, các đoàn thể,
và cả phía Hoa Kỳ nêu ra như một
công tác quan trọng tại tỉnh
này.
Tỉnh B́nh Phước có thị trấn An
Lộc nay thuộc huyện B́nh Long
hôm tháng ba vừa qua tổ chức Lễ
Hội Điều, nhằm tôn vinh loại cây
được trồng lâu nay ở đó, và chủ
tịch nước Nguyễn Minh Triết đến
dự lên tiếng kêu gọi xây dựng
B́nh Phước thành ‘vương quốc’
cây điều của Việt Nam.
Những người dân địa phương từng
phải ‘chạy giặc’ khi chiến sự ác
liệt nổ ra, chứng kiến bao
chuyện ‘vật đổi, sao dời’, sau
35 năm trở về sinh sống tại chốn
cũ, một khoảng thời gian dài đến
một phần ba đời người theo quan
niệm trăm năm trong cơi nhân
sinh, nhận thấy mức độ thay đổi
trong suốt thời gian qua tại
mảnh đất quê hương của họ ra
sao?
Một phụ nữ trở về vùng Quảng Trị
từ sau năm 1972 nói về hiện
trạng nơi bà đang sinh sống hiện
nay:
Phát triển nhiều lắm. Hồi xưa
khi trở về vào năm 72-72 thấy
tan nát hết, toàn gạch vụn, dây
thép gai, không có bóng người,
dân chạy hết. Sau thời gian
người ta dọn dẹp. Bây giờ xây
dựng, Đông Hà lên thành phố rồi,
với nhà cửa dân cư tấp nập.
An ninh ở Quảng Trị, trước khi
chưa có nghiện hút mà giờ cũng
có, buôn bán ma túy cũng vào
rồi. Ăn cắp, ăn trộm cũng có.
Nói chung, xă hội khó khăn bắt
họ phải làm như thế, khó khăn
nên phải đi buôn- buôn gian, bán
lậu. Giờ thanh niên hư hỏng
nhiều; trước khi thanh niên
trong chiến tranh đâu có ǵ để
hư, chỉ biết chiến đấu thôi.
Phát triển không đồng đều
Một phụ nữ nông dân từ địa đạo
Vĩnh Mốc, nay lên sinh sống ở Hồ
Xá, Vĩnh Linh tỉnh Quảng Trị đưa
ra nhận xét về vùng quê của bà
sau 35 năm chấm dứt cuộc chiến:
Chẳng thấy phát triển mấy, chỗ
này dân ít và công việc cũng ít.
Chẳng thấy ǵ đáng kể cả: 35 năm
rồi mà không thấy ǵ đổi mới.
Đường xá th́ có chỗ chưa làm.
Một người dân khi cuộc chiến An
Lộc xảy ra là một học sinh trung
học tại đó, nay cũng nêu ra
những mặt khác nhau của vùng đất
từng là chiến địa này:
|
Bến xe chợ mới An Lộc năm 1969 |
Về vật chất thay đổi nhiều, c̣n
con người th́ ngày càng đi
xuống. Vật chất thay đổi nhờ vào
đầu tư nước ngoài, từ ASEAN; rồi
Việt
Đất bị bom đạn cày nát, sau 35
năm đă được cải tạo để nuôi sống
người dân ra sao? Chính quyền
địa phương giúp ǵ cho dân?
Một người dân tộc thiểu số tại
thị trấn An Lộc, huyện B́nh Long
cho biết:
Tôi sinh ra ở đây, xứ sở của tôi
ở đây,năm nay tôi 55 tuổi. Hồi
chiến tranh xảy ra tôi đang học
trường Nguyễn Trăi, B́nh Long.
Bà con ở đây lúc trước phát
rừng, phát rẫy làm ruộng, trồng
điều.Cây điều, cây tiêu giờ già
quá không ra trái nữa. Bà con ở
đây giờ thiếu đất canh tác. Từ
năm 75 đến nay, bà con dân tộc
chúng tôi rất thiệt tḥi. Sống
theo b́a suối, giờ ngày càng
không c̣n nước nữa. Ở chỗ cao
th́ ai có vốn nhiều mới đầu tư
được, dân th́ không thể.
Phần hỗ trợ cũng chẳng thấy đâu.
Nói khoan giếng cho mỗi ấp ba
giếng, thực tế chỉ có hai mà
thôi. Họ ăn chia hết. Nhà dân
giờ c̣n lụp xụp. Bà con dân tộc
cấp trên không có hướng dẫn làm
ăn ǵ nên cứ nghèo hoài. Mong
muốn của tôi là bà con có nhà
cửa ở, ba bữa cơm ăn đừng chết
đói.
|
An Lộc năm 2010 |
Một phụ nữ chuyên trồng tiêu
trước đây tại huyện Vĩnh Linh,
tỉnh Quảng Trị, nay không c̣n
theo nghề chăm tiêu nữa nói về
loại cây đang được trồng nhiều
tại Quảng Trị:
Đất lô tiêu th́ ai giàu, có tiền
mua như địa chủ ngày xưa, nghèo
không tiền không thể mua được.
Nhưng nay tiêu trượt giá nên
người ta chuyển sang trồng cao
su. Nhà nước trồng, dân có vườn
tiêu trồng xen cao su.
Chiến tranh kết thúc đă lâu
nhưng một số bom đạn được sử
dụng trong cuộc chiến c̣n vương
văi lại. Hồi năm ngoái cơ quan
chức năng Việt
Quảng Trị là địa phương được cho
có số bom ḿn vương văi vào hạng
nhất nước. Về công tác rà phá
bom ḿn tại tỉnh này th́ người
phụ nữ sinh sống tại thành phố
Đông Hà có nhận xét:
Tại những vùng núi, hẻo lánh bây
giờ vẫn c̣n bom ch́m dưới đất.
Nay người ta vẫn c̣n đi t́m. Có
đội rà phá bom ḿm của quốc tế
đến, rồi công binh Việt
Trong chiến tranh, hai vùng đất
vừa kể trở thành chiến địa bởi
được xem là vị trí chiến lược mà
hai phía đều phải cố giữ; nếu để
mất sẽ dẫn đến thất bại cho
phía ḿnh. Ḥa b́nh lập lại,
người dân bao nhiêu năm qua cũng
phải đổ mồ hôi lao động cải tạo
đất để có thể kiếm sống trên
mảnh đất của họ. Nhưng rồi những
nơi đó vẫn c̣n nằm trong số
những địa phương nghèo trên cả
nước với bao cảnh khỗ như lời kể
của những người dân sinh sống
tại đó. Rồi nay họ cũng chịu
cảnh tương tự như các nơi khác ở
Việt Nam đó là sau khi đất nước
thực thi chính sách mở cửa, kêu
gọi tư bản nước ngoài vào làm ăn,
dân số tăng lên khiến đất đai
ngày càng trở nên có giá…
Nhiều người trong thời gian
chiến tranh, để bảo vệ mạng sống
buộc phải rời bỏ quê cha, đất tổ
đi ‘lánh nạn’, nay lại phải đối
diện với nguy cơ bị đánh bật ra
khỏi mảnh đất nơi họ từng chôn
nhau cắt rốn nhường chỗ cho
những dự án đủ loại của những
tập đoàn, công ty, cá nhân với
đủ tài chính thu tóm đất đai
phục vụ cho mục đích kiếm lời mà
không nghĩ đến quyền lợi của
người dân. Hậu quả là nhiều
người dân địa phương, có người
từng phải hy sinh thật nhiều
trong cuộc chiến khốc liệt giữa
hai miền nam- bắc Việt Nam, trở
thành kẻ lưu cư trên chính mảnh
đất từng thấm đẫm máu thịt của
thân nhân, đồng đội, đồng bào
của họ như tại An Lộc, Quảng Trị
hiện nay.