Đóm Lửa Lê Thị Công Nhân / Nguyễn
Văn Đài
Ngày 31 tháng 3 năm 2009
H,
Ngay sau khi THƯ CHO CON tuần trước gởi đi, th́ Ba nhận được, qua email, bài dưới đây của tác giả kư tên GS TS Nguyễn Thu, xin ghi lại nguyên văn:
CANH BẠC VỚI HÀNG XÓM.
(Không thể trở thành Tây Tạng 2, 3... của Tàu Cộng !)
Một đất nước làm sao có thể tồn tại và phát triển bền vững được, khi đầu năm nổ ra “vụ tai tiếng chính trị” chấn động nhân tâm cả nước như vụ để các công ty Trung Quốc đưa người sang khai thác tài nguyên khoáng sản Bô-xít tại Tây Nguyên, một vùng đất chiến lược hàng đầu của Tổ quốc; cuối năm lại nổ thêm vụ cho thuê hàng nửa thế kỷ (thực chất là bán!) gần nửa triệu hecta rừng núi tại biên cương phía Bắc cho ông bạn láng giềng quen thuộc, đang từng ngày càng lộ rơ mưu đồ xâm chiếm đất đai, biển cả của chúng ta!
Đọc tin thị trấn biên giới Bon-then nước Lào rơi vào tay khai thác của những “nhà thầu” Trung Quốc đă làm biến dạng về văn hóa dân tộc và môi trường sống ra sao, chúng tôi rụng rời tự hỏi không hiểu bao giờ Dak-Nong (Đắc-Nông) của chúng ta sẽ đưổi kịp... Bon-then bên Lào!
Thế mà thử xem, tất cả các phương tiện truyền thông trong nước thông tin như thế nào về những sự kiện trọng đại liên quan đến vận mạng của đất nước nói ở trên! Thử mở những kênh truyền h́nh TƯ hay địa phương hay hàng trăm tờ báo hay tạp chí quốc doanh xem sao?
Người dân VN h́nh như không được biết một tư ǵ... ngoài việc suốt ngày xem bóng đá trên sân cỏ khắp thế giới, nghe nh́n những bản nhạc, phim ảnh ướt át hay bạo lực của tứ xứ Tây, Tàu. C̣n lại là những quảng cáo về nhà cửa do nước ngoài xây, những mác xe ôtô trị giá đến hàng trăm ngh́n, hàng triệu đô-la, những quần áo và đồ mỹ phẩm, đồ tiêu dùng ngoại nhập đắt tiền mà may ra có độ 1% dân số sống tại thành thị có khả năng tài chính để rờ tới!
Người dân lao động nghe nh́n những thông tin như vậy trên các kênh VT1, 2, 3, 4... và địa phương chẳng khác ǵ những đứa trẻ lang thang ngoài hè phố, đứng trước cửa kính một siêu thị bán hàng ngoại nhập Nhật, Hàn và Tàu..., cứ chảy giăi chiêm ngưỡng những cái bánh sinh nhật đầy bơ sữa chiếu trên hàng ngh́n màn ảnh nhỏ lấp lánh bên trong cửa hàng.
Đến giờ phút này mà c̣n không lên tiếng hoặc không ủng hộ những người đang cố gắng nói ra sự thật một cách nghiêm túc, mà chỉ ngồi than thở..., th́ chẳng đi đến đâu với những loại bợm ĺ lợm bán đất, bán rừng, bán nhiều thứ khác nữa của tổ tiên cho ngoại nhân, mặc ḷng cho bọn “người lạ” tàn phá đất nước từ Nam ra Bắc không thương tiếc!
Những loại bợm ĺ sống trong 85 triệu dân Việt rất ít, chỉ như cỏ dại xen kẽ trong ruộng lúa, nhưng lúa đ̣ng đ̣ng không thể đơm bông kết hạt khi trong ruộng có chen cỏ dại! Trong trường hợp này mưa xuống hay phân bón rải sẽ chỉ nuôi cỏ dại, chẳng c̣n lại bao nhiêu nuôi lúa đ̣ng đ̣ng!
Tương lai của con cháu chúng ta thử hỏi có tươi sáng hay không?
GS TS Nguyễn Thu
Trong quán cafe internet tại Việt nam |
Xin cám ơn tác giả và người chuyển bài viết. Nhưng, nếu phải gọi cuộc đấu tranh Dân chủ hóa Việt Nam, đưa đất nước ra khỏi ṿng đô hộ của Tàu, là chơi một canh bạc với hàng xóm, th́ canh bạc không hẳn quá bi quan với những tệ hại đang xảy diễn; và vượt lên trên các khía cạnh bi quan đó, không hẳn là không có những khía cạnh lạc quan mà những người đấu tranh Dân chủ hóa Việt Nam, từ thế hệ bị CSVN đày đọa nhục nhă sau ngày 30/4/1975, đến thế hệ tiếp nối, và thế hệ trưởng thành ngay trong ḷng Xă hội Chủ nghĩa, thế hệ không có ǵ để thù hận CSVN, chỉ nhận thấy CSVN đă đày đọa dân tộc đến tận cùng khốn khó và cam tâm làm nô lệ cho Tàu, nên những thành quả đạt được trong thời gian qua là những chỉ dấu tích cực không ai có thể phủ nhận. Xin tuần tự đề cặp tới vài vấn nạn rơ nét:
1. Trước hết là chuyện Bauxite ở Cao nguyên Trung phần [Việt cộng gọi là Tây nguyên] mà các Thái thú gốc Việt coi như đă bán đứng cho Tàu, đặc biệt là Nguyễn Tấn Dũng đă coi như bằng mọi giá để cho các công ty Tàu đưa người sang khai thác bất kể những di hại cho đất nước và dân tộc, trên đủ mọi khía cạnh, từ tài nguyên đến môi sinh, địa thế chiến lược và nhân chũng, văn hóa... Đành rằng bọn Tàu đă có thể coi như tràn ngập vùng đất này rồi đó, coi như chúng đă xây dựng nhà cửa, thiết lập cả làng mạc... rồi đó...; nhưng sức đề kháng đâu phải là không có. Nó có ngay khi vấn đề được phát hiện và càng lúc càng mănh liệt hơn với sự tham gia của các tướng lănh, trí thức... hàng đầu của Đảng và Nhà nước Cộng ḥa Xă hội Chủ nghĩa Việt Nam, những kẻ từng là những đứa con cưng của chế độ, với sự góp mặt của nhiều thành phần thanh niên sinh viên học sinh, ở cả quốc nội lẫn hải ngoại, có cả website và nhiều bloggers làm thành diễn đàn tự do ngôn luận, mà CSVN với sự giúp sức của Tàu cho dầu có tận lực đánh phá cũng không triệt hạ được, như tin vừa được đài RFI phát đi hôm nay, Thứ Tư, 31/3/2010, cho biết: “Hôm nay 31/3, Google thông báo đă xác định các vụ tấn công vào vào trang web boxitvn là do tin tặc trong nước. Trang web này là nơi tập trung nhiều tiếng nói phản đối dự án khai thác bauxite của chính phủ Việt Nam, mà đối tác chính là một công ty Trung Quốc. Google nhận định là các vụ tấn công mang ư đồ chính trị, và một số tin tặc làm việc này phục vụ để thể hiện ḷng trung thành với chính phủ Việt Nam... Từ tháng 12 năm ngoái đến nay, trang web boxitvn đă bị tấn công liên tục, đánh sập nhiều lần. Một số website độc lập đặt ở ngoài Việt Nam cũng bị tấn công. Ví dụ như talawas.org bị tấn công và tin tặc c̣n cài đặt thông báo là trang web này phải đóng cửa v́ lư do kỹ thuật. Ban quản trị talawas cho biết là cho đến nay, các vụ tin tặc tấn công vẫn thỉnh thoảng xẩy ra. Diễn đàn X-café cũng là đối tượng của tin tặc và phải chuyển hệ thống máy chủ từ Việt Nam sang châu Âu...”; trong khi đó người vào Internet [phần đông là tuổi trẻ] để đọc tin càng lúc càng đông hơn [Xem H́nh: Một quán cà phê internet ở Sài G̣n. Ảnh: AFP / Hoang Dinh Nam]
Blogger Điếu Cày người thứ hai từ bên trái. |
2. Cũng phải nh́n nhận một sự kiện đau ḷng là... “Người dân VN h́nh như không được biết một tư ǵ... ngoài việc suốt ngày xem bóng đá trên sân cỏ khắp thế giới, nghe nh́n những bản nhạc, phim ảnh ướt át hay bạo lực của tứ xứ Tây, Tàu. C̣n lại là những quảng cáo về nhà cửa do nước ngoài xây, những mác xe ôtô trị giá đến hàng trăm ngh́n, hàng triệu đô-la, những quần áo và đồ mỹ phẩm, đồ tiêu dùng ngoại nhập đắt tiền mà may ra có độ 1% dân số sống tại thành thị có khả năng tài chính để rờ tới!...”...
Nhưng, đâu có phải tất cả mọi người dân đều như vậy hết đâu; đặc biệt là tuổi trẻ thức tỉnh không phải là không có, mà những tấm gương dũng cảm xuất hiện càng lúc càng nhiều hơn khiến guồng máy công an của chúng phải e sợ, ṭa án của chúng phải t́m cách bỏ tù mà không hết. Điển h́nh như trường hợp Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do đă thành h́nh với nhiều người trẻ năng động, có kiến thức, tha thiết yêu Tổ Quốc Việt Nam, đă tổ chức cuộc biểu t́nh phản đối Trung Quốc xâm chiếm Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam, cho dầu họ biết rằng họ sẽ bị công an đàn áp. Họ đă tập trung trước Nhà Hát Thành Phố sáng 19-01-2008, trong đó có nữ Đạo diễn Song Chi, nhà báo tự do Điếu Cày và một số thành viên Câu lạc bộ [xem h́nh của Diễn Đàn x-cafevn], cho dầu sau đó Điếu Cày bị bắt bỏ tù v́ tội danh bị dựng đứng là “thiếu thuế” bất kể những qui định luật pháp do CSVN đặt ra, bất kể luận cứ hợp lư được luật sư biện hộ anh tŕnh bày trước ṭa; và Song Chi bị truy bức đến phải đưa con đi tỵ nạn chánh trị tại Na Uy.
Sinh viên Hà Nội biểu t́nh chống TQ chiếm HS - TS |
Điều đáng lưu ư là con gái Song Chi, mới 16 tuổi, đến Na Uy chưa đầy 1 năm, chỉ đi qua vài nước Đông Âu đă liên tục viết ít nhứt 7 bài tham luận nói lên sự thức tỉnh Cộng sản và kêu gọi tuổi trẻ phải dấn thân đấu tranh Dân chủ hóa Việt Nam [đă có đề cặp trong các thư trước]. Phần Song Chi th́ qua Pháp, cái nôi của các cuộc đấu tranh, gặp một số thân hữu, và viết bài bày tỏ nỗi ưu tư về tương lai Việt Nam khi Cộng sản độc đảng độc tài không c̣n cai trị Việt Nam nữa [sẽ có dịp đề cặp tới bài viết này trong các thư sắp tới]. Bên cạnh đó, sinh viên học sinh cũng đă vượt qua mọi đe dọa của nhà trường và công an, đă âm thầm liên lạc và rủ nhau biểu t́nh chống Tàu xâm lăng Hoàng Sa Trường Sa cho dầu họ có bị công an mạnh tay đàn áp [xem h́nh].
Bà Tạ Phong Tần trong lễ rửa tội ngày 14/6/2009 |
Một điển h́nh khác nữa là Bà Tạ Phong Tần, 42 tuổi, một blogger nổi tiếng với rất nhiều bài viết phân tích thời sự sắc bén trên trang báo mạng cá nhân “Công Lư & Sự Thật Blogspot” bị công an bắt về trụ sở công an quận B́nh Thạnh hôm 23/3/2010, giam giữ và thẩm vấn đến đêm 26/3/2010 mới thả. Bà là Luật sư phụ tá cho Luật sư nổi tiếng Lê Trần Luật. Bà đă từng là đại úy ngành Công An ở Bạc Liêu, chịu phép rửa tội ngày 14/6/2009 và trở thành tín đồ Công Giáo trong một nghi lễ ở nhà thờ Giáo xứ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp, 38 Kỳ Đồng, quận 3, Sài G̣n [xem h́nh]. Đồng thời, một blogger khác là Luật sư Phan Thanh Hải, có biệt danh là Anh Ba SG, một thành viên của Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do, bị khám xét, lục lọi nhà cửa và bắt giữ trái phép hôm 23/3/2010 đến sáng ngày 26/03/2010 mới được công an thả ra khỏi trại giam số 04 Phan Đăng Lưu trong t́nh trạng chân không mang giày dép và phải đón xe ôm về nhà vào lúc giữa khuya, sau gần 3 ngày bị trấn áp, hỏi cung liên tục. Hiện tại anh rất mệt mỏi, nhưng tinh thần và ngọn lửa nhiệt huyết vẫn trào dâng mănh liệt [
xem h́nh] như anh đă từng trào dâng khi mặc chiếc áo in h́nh 5 chiếc c̣ng số 8 biểu tượng 5 chiếc ṿng Olympic của Thế Vận Hội Bắc Kinh năm 2008.
|
Luật sư Phan Thanh Hải |
Cũng là một người trẻ sống ngay trong ḷng Xă hội Chủ nghĩa Việt Nam, nghệ sĩ Phương Vũ Mạnh vừa thực hiện cuộc triển lăm ở L’Escape, là trung tâm văn hóa Pháp chính thức ở Hà Nội, trong đó bức tượng khỏa thân của chính ông Mạnh bằng thạch cao màu lục bao phủ với bông hồng, trên tượng là những hàng chữ được khắc bằng tiếng Nôm, đă khiến ông gặp rắc rối. Chuyện xảy ra vào sáng ngày Thứ Ba khi sáu viên chức cảnh sát và của Bộ Văn hoá đến thăm pḥng triển lăm và liền sau đó họ nói rằng ông Mạnh phải bỏ tác phẩm này ngay lập tức, v́ họ cho rằng tác phẩm này tục tĩu, hay đúng hơn bởi v́ tác phẩm này rất giống cái xác ướp Hồ Chí Minh đang được mọi người ngắm nghĩa trong lăng.
Nguồn: AFP |
Đây là bức tượng được đặt nằm trong lăng trụ bằng kiếng bao phủ với những cột truyền huyết tương dành cho bịnh nhơn treo lũng lẵng với b́nh, lọ và dây chuyền tĩnh mạch. Ông Mạnh nói: “Nó nói về ô nhiễm, và sự thay đổi khí hậu... cùng lúc với sự phát triển của Việt Nam.” Ông Mạnh cũng nói thêm rằng những chữ tiếng Nôm viết trên bức tượng đó là liều thuốc chữa bệnh và thang thuốc Nam truyền thống. Nó khiến người xem có thể hiểu con bịnh Việt Nam trên đường phát triển tiến lên Xă hội Chủ nghĩa có đủ thứ bịnh tật, kể cả ô nhiễm và thay đổi khí hậu... cần được chữa trị bằng chính dân Việt [chữ Nôm và... thuốc Nam].
Trông toàn bộ tác phẩm giống như xác Hồ Chí Minh [mầm bịnh], không thể nhầm lẫn vào đâu được, nhứt là cḥm râu dê dưới cằm, cho nên mặc dầu ông Mạnh có nói ông đă đặt một tấm bảng ngay trước tác phẩm này là “Tượng Phương Vũ Mạnh” [chớ không phải tượng của ai khác], người xem khó thể hiểu khác hơn được.
Được biết, cuộc triễn lăm ở L’Escape khai mạc hôm 12/3/2010 và theo chương tŕnh là sẽ đóng cửa vào thứ Sáu này [19/3/2010]. Những cơ sở văn hóa quốc tế như L’Escape và Viện Goethe thường là nơi an toàn được dùng để trưng bày những tác nghệ thuật Việt Nam, là những tác phẩm mà nếu được trưng bày ở những pḥng triển lăm địa phương, chắc chắn sẽ gây nhiều tranh luận. Đă có nhiều vấn nạn như thế xảy ra trong những năm qua, nhà cầm quyền đă yêu cầu cuộc triển lăm phải sửa đổi hay bỏ đi v́ mang ẩn ư chính trị trong đó.
Biếm họa của Ba Bùi - DCV Online |
Nh́n bức tượng của Phương Vũ Mạnh bị CSVN ngăn không cho tiếp tục triển lăm ở L’Escape người xem chạnh ḷng nghĩ tới con bịnh Việt Nam được nhà vẽ biếm họa Babui đưa lên DCV Online [xem h́nh đính kèm] với bộ xương CSVN không chút thịt da chỉ có cái lưỡi của nữ phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Nguyễn Phương Nga lếu láo nói chuyện nhân quyền, trong khi chính tay của bộ xương cầm chai “nước biển” truyền “huyết tương nhân quyền” cho cơ thể đang cần có nhân quyền... để được sinh tồn.
Nh́n chung chuyện thời cuộc có thể ảnh hưởng đến tuổi trẻ Việt Nam, mới đây, ngày 29/3/2010, phóng viên Khánh An của đài RFA có cho thực hiện một cuộc đàm luận trên đài gọi là “Café Wifi” giữa 3 bạn trẻ gồm Hải, Quân và Nam đến từ Việt Nam, Mỹ và Pháp. Trong cuộc đàm luận này Quân không ngần ngại nói: “Đảng CSVN đă nói rằng họ là một chính quyền do dân, v́ dân và của dân, th́ khi mà đảng là do dân, v́ dân th́ người dân được quyền lên tiếng. Và khi các bạn trẻ không được quyền lên tiếng th́ chính phủ đó không c̣n là của dân và do dân nữa, mà là do đảng và của đảng”.
Hai LS Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân |
Điều ngoạn mục cũng cần được nói ngay là bản tin của Đài phát thanh RFI hôm Thứ Bảy, 27/3/2010, cho hay rằng “Tại Bonn, ngày 26/03/2010, Quỹ Stephanus Foundation đă trao giải thưởng mang tên thánh Stephano năm 2010 cho 4 nhân vật quốc tế, gồm hai phụ nữ Iran và hai luật sư Việt Nam: Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân”. Theo nguồn tin, Hội Quốc Tế Nhân Quyền tại Đức, trụ sở ở Frankfurt, là tổ chức phi chính phủ đă yểm trợ cho giải thưởng Stephanus. Luật Sư Nguyễn Văn Đài, hiện c̣n đang bị giam giữ ở nhà tù Nam Hà. Ông bị kết án 5 năm tù trong một phiên xử sơ thẩm ở Hà Nội ngày 11 tháng 5, 2007 v́ bị vu cho tội “Tuyên truyền chống nhà nước” CSVN. Dù bị Tây phương đả kích kịch liệt là bản án chỉ nhằm bịt miệng người dân đ̣i hỏi nhân quyền, phiên ṭa phúc thẩm cuối tháng 11, 2007 chỉ giảm án cho ông một năm. Cùng một vụ án, nữ Luật Sư Lê Thị Công Nhân đă măn án tù 3 năm ngày 6/3/2010 vừa qua, hiện đang bị quản chế ở Hà Nội. Chỉ 3 ngày nsau khi cô về tới nhà, ngày 9/3/2010 cô bị công an chận bắt khi đi mua sắm, để ngăn không cho cô tiếp xúc để trả lời cuộc phỏng vấn của phóng viên hăng AFP như đă hẹn trước, nên hôm Thứ Hai, 30/3/2010, công an phường tới nhà cô cảnh cáo và cấm cô đi ra khỏi nhà nếu không có lệnh của họ, có lẽ v́ họ sợ cô sẽ đến Ṭa Đại sứ Đức nói về vụ giải thưởng, hay trả lời một cuộc phỏng vấn nào đó liên quan đến giải thưởng này. Lê Thị Công Nhân từng tuyên bố bản án đối với cô là phi lư, trái hiến pháp nên coi nó không có giá trị.
Bước sang lănh vực 10 tỉnh cho Tàu thuê rừng dài hạn 50 năm, chỉ mới bắt đầu kẻ thuê và người cho thuê đă làm chuyện đánh lừa người dân có đất, họ bị biến ngay thành dân oan, bởi chưa chi họ đă bị lường gạt rằng họ sẽ được thuê làm công lương cao trên mảnh đất này, nhưng tiền công lại không được trả, trong khi đất canh tác đă bị lấy mất. Phần Trung tướng Đồng Sĩ Nguyên của CSVN, ông đă đau ḷng nói: “Cụ thể, họ thuê đất ở Lạng Sơn, Quảng Ninh, Cao Bằng là các tỉnh biên giới. Tại Nghệ An, họ thuê rừng ở các địa điểm gần với đường 7 và đường 8 sang Lào. Họ thuê rừng ở Quảng Nam (gần ngă ba Đông Dương), có đường thuận tiện đi lên Tây Nguyên, qua Campuchia. Như vậy là nắm những con đường trọng yếu của ḿnh... Đây là một hiểm họa cực lớn liên quan đến an ninh nhiều mặt của quốc gia... Mất của cải c̣n làm lại được, c̣n mất đất là mất hẳn... Các tỉnh bán rừng là tự sát và làm hại cho đất nước. C̣n các nước mướn rừng của ta là cố t́nh phá hoại nước ta và gieo tai họa cho nhân dân ta một cách thâm độc và tàn bạo.”
Văn công CSVN sang Tàu văn tế Mă Viện |
Đây là chánh sách từng được Tàu áp dụng từ thời Tây Hán với nhà chánh trị lưu manh Triệu Sung cho áp dụng cái được gọi là “văn hóa mượn đất” và “văn hóa bành trướng” có tác động mạnh mẽ tới tận thời nay, ở bất cứ nơi nào có người Tàu kéo đến định cư đông đảo. Nó khiến đám Thái Thú cuộn ḿnh trong chiếc “mền nhục”, đứng dậy đi bằng đầu gối, biện giải cho chuyện văn công CSVN sang Tàu đóng vai Hai Bà Trưng và Thi Sách, để Thi Sách đàn cho Hai Bà Trưng đọc văn tế và quỳ lạy trước cửa đền thờ Mă Viện [kẻ đă đem quân từ Tàu sang đánh Hai Bà để áp đặt nền đô hộ cả ngàn năm trên đất nước Việt Nam] rằng... th́ là... “Chuyện gây xôn xao thực ra rất b́nh thường, nó không khác nào việc hai người ở hai làng khác nhau nhưng có quan hệ họ hàng, vào dịp tế lễ sóc vọng làng này, người dân làng khác có thể tham dự”, bởi “Qua t́m hiểu, chúng tôi [VC] được biết, đây là một buổi tế lễ Mă Viện (Phục Ba) trước cửa đền thờ Mă Viện của tộc người Kinh, thôn Hồng Khảm, thị trấn Giang B́nh, Pḥng Thành, Đông Hưng, Trung Quốc. Những người trong thôn này vào rằm Tháng giêng thường làm lễ cúng tế Phục Ba. Thôn này là thôn của dân tộc Kinh. Về mặt lịch sử, tộc Kinh là tộc người thành lập từ khi Mă Viện dẹp được cuộc khởi nghĩa Hai Bà, để quản lư tốt biên giới phía Nam, đă để lại một số lượng lớn lính trong quân đội tại Giao Chỉ, Cửu Châu để đám người này phân tán và cắm rễ trong các dân tộc Việt. Các điển tích lịch sử gọi là 'Mă lưu nhân'.” [trích báo “Tuần Việt Nam Net” của Bộ Thông Tin Truyền Thông CSVN, 31-3-2010].
Thế nên, trong giới quân đội, từ sự cảnh giác của các tướng có nhiều thế giá, nhiều quân binh đă nhận ra âm mưu thâm độc của Tàu; nhận thấy quân bành trướng đang khép chặt ṿng vây nhằm vào các vùng rừng núi dọc biên giới phía Bắc, biên giới phía Tây, tại ngă ba Đông Dương Việt-Miên-Lào đến phía Đông là biển cả và các hải đảo ngoài xa, khiến mầm móng “tự diễn biến” và “tự chuyện hóa” có thể thấy ngay trong ḷng những chiến áo lính, trong ḷng các đơn vị quân đội, trong ḷng các căn cứ có thể lên tới cấp sư đoàn, quân đoàn...
Do đó, nếu Lê Thị Công Nhân là que diêm thắp sáng niềm tin tuổi trẻ dấn thân Dân chủ hóa Việt Nam, là đóm lửa đốt cháy đống rơm độc đảng độc tài chất tràn đất nước Việt Nam, đang chờ một đóm lửa, th́ chắc nó cũng sẽ là hào khí thắp sáng niềm tin số quân không chấp nhận làm nô lệ, và đốt cháy đám tướng nô cầm quyền và các Thái thú chỉ biết tuân lịnh Tàu làm hại dân tộc và Tổ Quốc Việt Nam.
Hẹn con thư sau,
Giáo Già