DÂN CHÚA GỬI CHÍNH ỦY CỦA BBT Hội Đồng Giám Mục Việt Nam
Ts. Hồ Nam Trân
Nhân đoc bài «lên tiếng hay không lên
tiếng» trên mạng điện tử của Hội
Đồng Giám Mục Việt Nam, tôi
đă nghĩ rằng Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đang bị chế ngự bởi một bọn «chính ủy» Việt Cộng nằm trong
BBT của diễn đàn này. Trước biến cố Đồng Chiêm, việc không lên tiếng hiệp thông
phải có lệnh của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đă cho mọi người thấy rơ là CSVN đă thành công trong
việc chia rẽ thành phần lănh đạo của Giáo Hội
Công Giáo Việt Nam và chà đạp hai yếu tố căn bản Công
Bằng và Bác Ái đang hướng dẫn bởi Giáo Hội
Công Giáo hoàn vũ.
Thật thế, tai Đồng Chiêm đă xảy ra nhiều sự kiện: Biểu tượng linh thiêng của tôn
giáo bi triệt hạ, Dân Chúa bi đánh đập trọng thương, Công Bằng bị chà đạp, Bác
ái đă điêu linh và Hội Đồng Giám Mục Việt Nam không những im thinh thít mà c̣n lên tiếng biện minh
vớ vẫn cho thái độ câm nín hèn hạ đó.
Khi một tổ chức đứng đầu Giáo Hội Công
Giáo Việt Nam, tự gọi là Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, không đặt nặng vấn đề bảo vệ
biểu tượng Cứu Thế của Giáo Hội Công Giáo hoàn vũ, ngoănh măt trước sự đau khổ của Dân Chúa
tại Đồng Chiêm bắt chúng ta suy nghĩ thế nào?. Bởi lẽ, đây là một vấn đề đe dọa
của Đức Tin và yếu tố căn bản t́nh Bác ái và sự Công bằng trước mặt Thiên Chúa.
Thiết nghĩ, sự hiện diện của Hội Đồng Giám
Mục Việt Nam hiện tại là một khối phăn bội trắng trợn đối
với Giáo Hội Công Giáo hoàn vũ nói chung và với Giáo Hội Công
Giáo Việt Nam nói riêng. Một Hội Đồng Giám MụcCG như vậy, một khối
người mệnh danh là lănh đạo cao cấp không cần biểu tượng Thiên Chúa, không cần
bảo vệ Đức Tin Công bằng và Bác ái, ai chết kệ thây, có c̣n ư nghĩa ǵ với giáo
dân chúng ta nữa hay không? Thử hỏi chúng ta có quyền nghĩ rằng
Hội Đồng Giám MụcCông Giáo Việt Nam hiện
tại là cánh tay nối dài của Việt Cộng đang chủ trương tiêu diệt Đức Tin Công
giáo và hai yếu tố căn bản Bác ái, Công bằng của Thiên Chuá?
Thật khó mà nghe cho xuôi tai khi các Ngài lại dám tuyên bố «chia sẽ để soi
sáng cho nhau trong đời sống Hội Thánh»! Tên chính ủy là con cái của «bóng
đen» th́ lấy đâu ra «ánh sáng» mà soi sáng? Hơn nữa, BBT của
Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đâu phải
là đức Chúa Thánh Thần mà đứng ra «soi sáng». Xin bọn “chính ủy”đừng lạm dụng
cao ngạo như vậy!.
Ban Biên Tập chính ủy c̣n trích ra một đoạn «Liên quan đến từng vụ việc cụ thể
tại từng địa phương, hơn ai hết, vị giám mục sở tại vừa là người có trách nhiệm
chăm sóc một phần Dân Thiên Chúa tại đây (x. GM số 11) vừa là người nắm rơ t́nh
h́nh và bối cảnh của vấn đề, chính ngài là người đưa ra quyết định cụ thể để
giải quyết. Hội Đồng Giám Mục không lên tiếng về từng vụ việc».
Vụ việc là h́nh thức CỤ THỂ và nó luôn luôn xảy ra tại một địa bàn, thế nào cũng
tạo ra những chấn động (wave of shock) tràn ra ngoài địa bàn. Do đó, trên đường
di chuyển nó không tránh khỏi sự tàn phá các địa bàn khác. Từ đây suy ra, những
biến cố bất lợi cho Giáo Hội VN tuy xảy ra tại một địa phương, có thể chịu ảnh
hưởng tai hại và các ngài chính ủy có biết không? Khi đem biên giới địa phương
làm tiêu chuẩn để giải quyết cho vấn đề
Giáo Hội Việt Nam th́ quả thật bọn chính ủy đă làm
cho mọi người biết rằng «các ngài» đă lui về thời ăn lông ở lỗ trong chốn rừng
sâu, chứ không phải là thời buổi của internet và các phương tiện thông tin ngày
hôm nay.
Đúng vậy, vừa vào đề, «các ngài» đă phạm lỗi lầm căn bản th́ mọi lư luận của
«các ngài» tự nó đă vứt vào thùng rác rồi. Tuy sự kiện Đồng Chiêm xảy ra tại một
địa phương hẻo lánh, nhưng «các ngài» không xét lại ảnh hưởng của nó đă gieo
rắc tới địa phương khác và toàn thế giới. Các ngài đă lầm lẫn khái niệm giữa địa
bàn và ảnh hưởng, đă gây nên nhiều tai hại cho
Giáo Hội Việt Nam mà không biết. Quả thật là
một mất mát cho Giáo Hội Việt Nam, khi «các ngài» lư luận dựa trên địa bàn trong t́nh trạng
sự kiện hôm nay!
Biểu tượng cứu chuộc công giáo là Cây Thánh Giá. V́ thế, biểu tượng ấy không chỉ
thuộc Đồng Chiêm, trái lại nó là gia tài tôn quư nhất của Dân Chúa hoàn vũ, kể
cả Hội Đồng Giám Mục Công Giáo Việt Nam. Khi một biểu tượng tôn giáo cao quư nhất bị chà đạp, tại sao chỉ có
Giáo Dân và Tu Sĩ trong Tổng Phận Hà Nội bảo vệ mà thôi? Đó chỉ là lư luận của
một bọn chính ủy Việt Công chứ không phải là các Mục Tử Thiên Chúa chân chính!
Các ngài chính ủy c̣n dám trích ra đoạn: «Nói như thế không có nghĩa là
Hội Đồng Giám Mục
không quan tâm ǵ đến đời sống của Dân Chúa tại địa phương, và hoàn toàn im lặng
trước những vấn đề liên quan đến đời sống của anh chị em tín hữu.
Hội Đồng Giám Mục không lên
tiếng về từng vụ việc nhưng Hội Đồng Giám Mục lên tiếng ở một tầm mức khác, bằng cách đưa ra
những định hướng mang tính chủ đạo để mỗi địa phương áp dụng định hướng ấy vào
hoàn cảnh cụ thể của ḿnh.»
Quan niệm lănh đạo ǵ mà kỳ quặc vậy? Hội
Đồng Giám Mục Việt Nam là một khối «Tư Tưởng» hay là
một bộ phận «Chỉ Huy» đây? Các ngài làm như tên cán bộ Hà Huy Rứa cũng không
bằng! Các ngài nên nhớ rằng Hội Đồng Giám Mục Việt Nam không phải là khối «Tư Tưởng», cũng không
phải là bộ phận độc quyền «Lănh đạo». Trái lại,
Hội Đồng Giám Mục Việt Nam là một tổ chức tổng
quát của các Mục Tử đứng ra bảo vệ con chiên. Và các ngài có biết vai tṛ mục tử
là ǵ không? Sao các ngài lại ăn nói như mấy tên vô học trong Bộ Chính Trị của
CSVN vậy?
Người mục tử là người luôn luôn để mắt tới đàn chiên, săn sóc những con chiên
đau ốm, t́m lại những con chiên lạc đàn và che chở những con thú dữ gây ra
thương tích. Đó là vai tṛ mục tử. Trong vai tṛ mục tử không có tánh cách «chỉ
đạo» như cộng sản.
«Chỉ đạo» của tổ chức Hội Đồng Giám MụcCông
Giáo Việt Nam có nghĩa là truyền lệnh cho những «Con Chó
trong tổ chức» phải sũa và phải chạy bảo vệ đàn chiên mỗi khi thú dữ tới gần hăm
dọa và tấn công đàn chiên. Mục tử là kẻ luôn luôn để mắt nh́n theo đàn chiên,
săn sóc các con chiên bị ốm, hay bị thương tích như cảnh giáo dân và tu sĩ Đồng
Chiêm. Sự im hơi lặng tiếng của hàng Hồng Y và Giám mục
Hội Đồng Giám Mục là một việc phăn
Chúa, v́ không thi hành trách nhiêm người mục tử.
Chỉ đạo của các ngài là muốn mọi người “Nghe lệnh tôi thay v́ hảy tiến theo tôi”.
Đó là lối “chỉ huy cỗ lỗ xĩ” và các ngài có biết hay không? Xin các Ngài đừng
lợi dụng danh xưng mà bày đặt ra cái tinh thần “chỉ đạo” ấy.
Từ cách nh́n sự kiện đến lối thực hành lănh đạo đối với giáo dân của các Ngài
hôm nay đă cho mọi người thấy rằng các Ngài đă tiêm nhiễm nặng loại bệnh hoạn
của Việt Cộng, chứ không phải là hàng Mục tử. Các Ngài chỉ là một số người mang
danh nghĩa để thực thi mộng mị Quan Liêu và Đài Các trong Tư Duy và Hành Động!
Trong khi Mục tử là Sống Gần và Chia Sẽ th́ hôm nay, các Ngài chỉ muốn bận áo
Quan Trường và bỏ mất chiếc áo Mục Tử!.
Các ngài c̣n tuyên bố "Trước hết, Hội Đồng Giám
Mục Việt Nam lên tiếng nhằm mục đích góp phần xây
dựng xă hội. Khi nhắc đến những vụ tranh chấp liên quan đến đất tôn giáo,
Hội Đồng Giám Mục
đặt những vụ tranh chấp này trong bối cảnh chung của toàn xă hội".
Vậy xin hỏi các Ngài rằng «con người có trước xă hội hay xă hội có trước con
người?» Chữ nghĩa «dao to búa lớn» của các ngài trật đường rầy rồi! Vẫn
biết con người là «vi mô» và xă hôi là «vĩ mô», nhưng khi «vi mô» đă tan
nát, th́ làm ǵ có «vĩ mô»? Khi giáo dân Đồng Chiêm tán nát th́ làm ǵ có các
Hồng Y và Giám Mục? Hơn nữa, vụ Đồng Chiêm làm ǵ có chuyện đất đai trong đó.
Sao các ngài lầm lẫn Cây Thánh Giá với Đất Đai? Qủa thật trong căn bản lư luận
của các Ngài đă phơi ra ánh sáng một sự gian dối ngụy biện vô tiền khoáng hậu
rất đáng phỉ nhỗ!
Các ngài chính ủy không dám nh́n vào sự thật. Đó là trong những năm gần đây tại
Việt Nam đă xảy ra hằng ngày khắp mọi miền, từ Bắc vào Nam, nhiều vụ tranh chấp
và khiếu kiện của dân oan về đất đai. Rất nhiều vụ tham nhũng liên quan đến đất
đai bị phanh phui trên báo chí. Như thế, đây là vấn nạn chung của toàn xă hội
Việt Nam chứ không riêng cho giới công giáo. Có chăng v́ giới công giáo là một
tập thể lớn, và nhiều phương tiện truyền thông trong cũng như ngoài nước loan
tin về những vụ tranh chấp đất đai liên quan đến giới công giáo, nên dễ tạo dư
luận cảm tưởng chỉ có giới công giáo mới có chuyện tranh chấp đất đai.
Hiểu như thế là nh́n nhận vấn đề chưa đúng với thực tế; hơn nữa có thể tạo ngộ
nhận rằng đây không phải là vấn đề xă hội mà là vấn đề chính trị, dù được tŕnh
bày theo hướng bênh vực Nhà Nước hay chống lại Nhà Nước Việt Nam. V́ thế, khi
Hội Đồng Giám Mục tŕnh bày bối cảnh chung của xă hội hiện nay, các ngài cho thấy việc tranh
chấp đất đai là vấn đề xă hội chứ không mang màu sắc chính trị, và khi lên tiếng
về vấn đề này, các ngài muốn góp phần “xây dựng xă hội cho tốt đẹp hơn”.
De grâce, revenons à nos Moutons! Quo Vis Vadere?
Người ta đang nói chuyện Đồng Chiêm đây. Hảy nói chuyện Đồng Chiêm đi !Đừng sợ
lạc đề! Nhưng cả đoạn sau đây của bọn chính ủy đều là vô nghĩa và lạc đề rồi!
«Xây dựng xă hội tốt đẹp hơn là cùng nhau xây dựng một xă hội v́ con người, một
xă hội thực sự lấy dân làm gốc. Để giải quyết những vụ khiếu kiện về đất đai,
cũng như bao Chính quyền khác trên toàn thế giới, Chính quyền Việt Nam phải dựa
vào Luật và những Nghị định về đất đai để giải quyết. Tuy nhiên, thực tế cho
thấy rất nhiều người dân bất măn về cách giải quyết của Chính quyền, đồng thời
t́nh trạng “ăn đất” tiếp tục diễn ra dựa trên chính lề luật của Nhà Nước. Chính
v́ thế, câu hỏi căn bản được đặt ra là: Luật và những nghị định đó được xây dựng
trên nền tảng nào? Luật lệ được đặt ra là để phục vụ con người và đời sống con
người trong xă hội, sao cho ngày càng hài hoà và tốt đẹp hơn. Con người ở đây là
mọi người dân chứ không chỉ là một nhóm hay một thiểu số nào đó được đặc quyền
đặc lợi. Muốn xây dựng một xă hội v́ con người, muốn ban hành những lề luật nhằm
phục vụ con người, th́ những lề luật đó phải được xây dựng trên nền tảng là
những quyền căn bản của con người, những quyền căn bản được cả thế giới nh́n
nhận và cả Việt Nam cũng nh́n nhận, ít là trên nguyên tắc. Chẳng nhẽ một đất
nước tự hào ḿnh dân chủ gấp trăm lần các đất nước khác, mà ngay cả những quyền
căn bản nhất của con người cũng không được tôn trọng sao?
Hiểu như thế mới thấy được tại sao
Hội Đồng Giám Mục đưa ra đề nghị sửa đổi Luật về đất đai
[2] và yêu cầu việc sửa đổi này cần quan tâm đến quyền sở hữu của công dân, là
một trong những quyền căn bản của con người, được khẳng định trong Hiến chương
Liên hiệp quốc và được Việt Nam thừa nhận. Khi đưa ra đề nghị này,
Hội Đồng Giám Mục thành
tâm muốn góp phần xây dựng một xă hội v́ con người, v́ chỉ như thế mới có thể
giải quyết tận gốc việc tranh chấp và khiếu kiện đất đai đang nở rộ khắp nơi,
đồng thời lành mạnh hoá đất nước bằng cách xoá bỏ cơ hội của những người lợi
dụng chức quyền để đàn áp người dân và kiếm t́m tư lợi.
Để thực sự xây dựng một xă hội v́ con người, cần phải xây dựng xă hội theo định
hướng phát triển toàn diện. Phát triển con người toàn diện là phát triển cả về
thể lư, tri thức lẫn đạo đức và tinh thần. Phát triển xă hội toàn diện là phát
triển về cả kinh tế lẫn văn hoá và tinh thần. Một đất nước tự hào về lịch sử bốn
ngàn năm sẽ không dễ dàng phá huỷ những di tích có chiều dài lịch sử. Một dân
tộc kiêu hănh về bốn ngàn năm văn hiến sẽ không thể dễ dàng xoá bỏ các di tích
tôn giáo và cơ sở thờ tự, v́ lẽ tôn giáo đă góp phần giữ hồn của đất nước. Một
xă hội với bốn ngàn năm văn hoá sẽ không chấp nhận dung túng cho cách giải quyết
các vấn đề xă hội bằng sức mạnh của cơ bắp. Một loạt những khẳng định như thế
được đặt ra để muốn nhấn mạnh sự phát triển toàn diện. Và cũng khi ấy mới hiểu
được tại sao khi bàn đến việc tranh chấp đất đai,
Hội Đồng Giám Mục Việt Nam lại nói đến những
chuyện văn hoá như tránh sử dụng bạo lực trong lời nói cũng như trong hành động,
việc truyền thông phải tôn trọng sự thật và phẩm giá của con người; đồng thời,
cổ vơ việc đối thoại chân thành [3] trong sự tương kính lẫn nhau. Bởi lẽ đó là
cái làm nên nhân cách văn hoá của con người, làm nên nét văn hoá đáng kính của
một dân tộc.
Với những suy nghĩ này, có thể khẳng định
Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đă lên tiếng và sẽ c̣n lên
tiếng, không nhằm giải quyết từng vụ việc ở mỗi địa phương, nhưng đưa ra những
định hướng căn bản nhằm góp phần xây dựng xă hội, một xă hội v́ con người và một
xă hội phát triển toàn diện.»
Ban biên tập chính ủy WHĐ
|